Đi mãi, đi mãi, em băng qua biết bao làng mạc, đồi núi, rừng rậm, có những lúc không có cái ăn vẫn không nản lòng. Một hôm đi qua một ngôi chùa, em xin phép nhà sư trụ trì được cầu phúc cho mẹ, tấm lòng hiếu thảo của em động đến cả trời xanh. Từ đâu không biết xuất một ông Bụt, cảm thương tấm lòng hiếu thảo của người con, động lòng trắc ẩn ông hóa thân thành một nhà sư, vờ tình cờ đi ngang qua chùa và tặng em một bông hoa vàng rực. Ông Bụt nói: ”ta cho con bông hoa này, nó là biểu tượng của sự sống, là bông hoa chứa đựng niềm hi vọng, là ước mơ của loài người, là thần dược để chữa bệnh cho mẹ con. Nhưng con phải nhớ, cứ một năm thì hoa sẽ rụng đi một cánh hoa, bông hoa này có bao nhiêu cánh thì mẹ con chỉ sống được bấy nhiêu năm. Nhưng mỗi một cánh hoa rụng đi, cuộc sống của con cũng mất đi một năm”. Người con cảm tạ Ông Bụt và đếm cánh hoa. Khi biết bông hoa chỉ có năm cánh, em rất buồn vì điều đó có nghĩa là người mẹ chỉ sống với em được thêm năm năm nữa.
Vì quá thương mẹ, em đã nghĩ ra một cách là xé nhỏ từng cánh hoa cho đến khi không còn đếm được bông hoa có bao nhiêu cánh nữa. Bà mẹ nhờ có bông hoa thần dược đó mà sống rất lâu nhưng người con hiếu thảo thì không sống được bao nhiêu năm. Thương con, bà mẹ đã chôn cất người con ngay tại trong vườn nhà. Và lạ thay, trên ngôi mộ của em, loài hoa ấy mọc khắp nơi và lan rộng ra cả vùng. Bông hoa vàng rực vô số cánh là biểu tượng của sự sống, là ước mơ trường tồn, là khát vọng chữa lành mọi bệnh tật của con người. Sau này, người đời gọi là hoa Cúc.
Hoa Cúc |
Trong đời sống tâm linh của người Việt, được thể hiện rõ qua bộ tranh tứ quý: ”Tùng-Trúc-Cúc-Mai”. Hoa Cúc là biểu tượng cao quý của sự sống, của sự thịnh vượng và tình cảm thương yêu, hiếu thảo của con người.
Ngày nay, không chỉ có màu vàng rất đa dạng về chủng loại mang nhiều màu sắc khác nhau vô cùng rực rỡ với hương thơm mát, đem lại sự thoải mái trong tinh thần và sức khỏe cho con người.
0 nhận xét:
Post a Comment